Sunday, April 11, 2021

               MỪNG LỄ KÍNH                LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA

Suy Niệm:
Chúa Nhật thứ Hai Phục Sinh được gọi là Chúa Nhật của lòng thương xót. Đây cũng là ngày thứ tám trong tuần bát nhật Phục Sinh. Chính Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy lòng thương xót của Chúa luôn tuôn đổ xuống các thánh Tông đồ và trên mỗi chúng ta.
Quả thế ngay khi phục sinh, Chúa Giêsu đã hiện ra với các môn đệ, những con người đang âu sầu vì sự ra đi của Chúa. Nỗi sợ hãi làm các ông không dám đi lại nơi công cộng cách công khai. Các ông phải ở lại trong nhà đóng kín cửa. Chính trong nỗi thất vọng buồn chán ấy, Chúa Giêsu Phục sinh đã hiện ra với các ông trao ban bình an. Đây là tâm điểm của ơn ban do lòng thương xót Chúa. Được Chúa xót thương là được Chúa ban ơn bình an trước mọi khó khăn, mọi khổ đau và mọi lo lắng. Và điều quan trọng hơn nữa của ơn lòng Chúa xót thương là được sai đi loan báo và chia sẻ lòng xót thương của Chúa cho người khác. "Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con". Thánh Tôma, vì không ở cùng với anh em trong ngày Chúa Giêsu Phục sinh hiện đến, nên đã không có cơ hội đón nhận ơn của lòng thương xót. Ông đã không cảm nhận được tình yêu xót thương ấy khi anh em chia sẻ. Ông đã trở nên cứng tin khi tuyên bố “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”. Một khi đã xót thương, Thiên Chúa sẽ xót thương đến cùng. Vì thế, tám ngày sau khi Phục sinh, Chúa Giêsu lại hiện ra với các môn đệ. Trong lần hiện ra này, Chúa đặc biệt tỏ lòng xót thương đối với Tôma “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Chính lòng thương xót ấy đã biến đổi Tôma.
Tình yêu xót thương của Chúa vẫn tiếp tục tuôn đổ trên chúng ta qua mọi thời đại. Cách cụ thể, Chúa Giêsu đã tỏ lộ tình yêu xót thương ấy cho thánh nữ Faustina, một nữ tu thuộc dòng Đức Mẹ xót thương tại Krakow, Ba Lan, vào năm 1931. Thánh nhân đã thú nhận điều này trong nhật ký ngày 22 tháng 2 năm 1931: “Vào tối hôm đó, khi tôi đang ở trong phòng, tôi thấy thị kiến Chúa Giêsu hiện ra trong trang phục mầu trắng. Một tay giơ cao chúc lành. Tay còn lại thì chỉ vào phía ngực. Từ giữa ngực Chúa xuất phát hai tia sáng, một màu đỏ, một mầu xanh nhạt. Trong sự thinh lặng, tôi chiêm ngắm Chúa cách chăm chú. Linh hồn tôi tràn đầy sợ hãi, nhưng cũng đầy tràn niềm vui. Sau một lát, Chúa Giêsu nói với tôi: “Hãy vẽ một bức tranh như con đã thấy, cùng những dòng chữ sau “Lạy Chúa Giêsu, Con tín thác vào Chúa”. Sau đó Chúa đã giải thích cho tôi hiểu thị kiến này: “tia màu xanh nhạt tượng trưng cho nước làm cho linh hồn nên công chính. Tia màu đỏ tượng trưng cho Máu, đó là sự sống của linh hồn. Cả hai tia này để tuôn ra từ trái tim thương xót thẳm sâu của Chúa, khi bị lưỡi đòng đâm thâu trên thánh giá….Hạnh phúc cho những ai được cư ngụ trong lòng thương xót này.”
Lạy Chúa Giêsu đầy lòng xót thương, xin ban ơn để con hiểu rõ về lòng Chúa thương xót. Xin giúp con biết mở lòng đón nhận lòng xót thương của Chúa. Và khi đón nhận lòng xót thương của Chúa, xin cho con biết chia sẻ và nhất là trở nên dụng cụ của lòng xót thương Chúa cho anh chị em con. 
Lạy Chúa Giê-su, vì yêu thương, Chúa chịu mang thương tích để chữa lành thương tích tội lỗi chúng con. Xin lấy khỏi chúng con trái tim chai đá và ban lại trái tim thịt mềm, để chúng con tin tưởng vào tình yêu Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.

Sunday, April 4, 2021

CHÚA ĐàPHỤC SINH
ALLELUIA! ALLELUIA!
NIỀM VUI PHỤC SINH: “BÌNH AN CHO ANH EM”
Lời đầu tiên của Đức Ki-tô phục sinh nói với các môn đệ là lời chúc: “Bình an cho anh em.” Nếu chúng ta nhớ Đấng nói lời này cũng chính là Đấng trước khi chịu chết đã yêu thương các môn đệ và yêu tới cùng (x. Ga 13,1), thì chúng ta hiểu ra rằng tình yêu dẫn đến chấp nhận khổ giá thì phục sinh chính là tình yêu đem lại bình an cho người mình yêu. Tình yêu thúc đẩy bà Ma-ri-a Mác-đa-la ra mộ Chúa từ sáng sớm để than khóc; gặp được Đức Ki-tô phục sinh, than khóc đó đã trở thành niềm vui và bà được sai đi làm sứ giả đầu tien loan báo Tin Mừng bình an rằng Chúa đã sống lại thật rồi.
ĐTC Phan-xi-cô đã nói: “Có những Kitô hữu sống đời mình giống như chỉ có mùa Chay mà không có mùa Phục Sinh” (Niềm vui Tin Mừng, số 6). Quả vậy, Chúa Ki-tô chịu đóng đinh sẽ chỉ là sự thất bại đáng nguyền rủa nếu như kết thúc tại Núi Sọ. Nhưng Ngài đã trỗi dậy và biến đau thương thập giá thành niềm vui phục sinh. Bạn có cảm nhận niềm vui phục sinh ấy thấm vào từng sớ thịt mạch máu của bạn, và biến bạn thành sứ giả loan báo tin mừng bình an không? Hay ngược lại, bạn vẫn sống trong lo lắng, sợ hãi, và buồn sầu như Đức Ki-tô chưa từng sống lại?
Sống Lời Chúa: Hãy chia sẻ cho một người bạn thân ngoài Công giáo về niềm vui và sự xác tín của bạn vào mầu nhiệm Chúa Ki-tô Phục sinh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin biến đổi con thành con người của niềm vui vì xác tín rằng Chúa đã phục sinh để con tiếp tục loan báo niềm vui ấy cho mọi người.
Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Đức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Đức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Đức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Đức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang.
Đó là lời Chúa.
"Người phải sống lại từ cõi chết".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: "Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu". Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.  
Đó là lời Chúa.