Sunday, May 28, 2023

Chúa Thánh Thần Hiện Xuống

"Các Môn đệ được tràn đầy Chúa Thánh Thần và bắt đầu nói tiếng lạ".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, tất cả các môn đệ đều tề tựu một nơi, bỗng từ trời phát ra tiếng động như tiếng gió mạnh thổi đến, lùa vào đầy nhà nơi họ đang sum họp. Lại có những lưỡi như thể bằng lửa xuất hiện và rải rác đậu trên từng người. Hết thảy mọi người đều được tràn đầy Chúa Thánh Thần, và bắt đầu nói tiếng khác nhau tuỳ theo Thánh Thần ban cho họ nói.
"The Holy Spirit was sent to the disciples, and they began to speak in different tongues".
A reading the Acts of the Apostles 2:1-11
When the time the Pentecost was fulfilled, they were all in one place together, and suddenly there's came from the sky a noise like a strong driving wind filled the entire house where they were. Then appeared to them tongues as a fire was parted, and came to rest on each one of them, and they were all filled with the Holy Spirit, and begins to speak in different tongues, as the Spirit enabled to them proclaimed.
"Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con: Hãy nhận lấy Thánh Thần".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan. 
Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: "Bình an cho các con!" Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: "Bình an cho các con! Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con". Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: "Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội cho ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại".
Ðó là lời Chúa.
"As the Father has sent me, I send you also: Receive the Holy Spirit".
The Gospel of Jesus Christ follows John.
On the evening of the first day of the week, the doors were locked where the disciples were for fear the Jews, Jesus came and stood in their midst and said to them, "Peace be with you!" when He said this, He showed them his hands and his side.  Then the disciples rejoice when they saw the Lord. Jesus said to them again. "Peace be with you!"  As the Father has sent me, so I send you". When He said this, he breathed on them, and said to them. "Receive the Holy Spirit, who sins you forgive are forgiving them, who sins you retained are retained.
Gospel of the Lord.

Lạy Chúa xin sai Thánh Thần Chúa đến
Và canh tân bộ mặt trái đất này
Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần đổ tràn đầy ân sủng như dòng thác lũ trên chúng ta, và nâng đỡ sự yếu hèn thân xác chúng ta, và cứu chuộc chúng ta.  Vì chưng nhờ niềm tin và lòng trông cậy, mà chúng ta được cứu độ.
Và xin Chúa Thánh Thần giúp chúng ta cầu nguyện, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho xứng hợp.  Chính Thánh Thần, Đấng thấu suốt tâm hồn, thì biết điều Thánh Thần ước muốn. Bởi vì Thánh Thần cầu xin cho các thánh theo ý Thiên Chúa.  Nhờ Chúa Thánh Thần chúng ta cảm thấy gần gũi hơn với Thiên Chúa qua Chúa Giê-su, để sống tình cha-con với Ngài như Chúa Giê-su đã từng làm gương. 
Chúng ta hãy nhớ đến Thánh Thần mỗi khi khởi đầu ngày sống, trước các việc đạo đức, cũng như trước mỗi lựa chọn lớn nhỏ trong ngày, để chúng ta càng ngày càng trở nên đồng hình đồng dạng với Người Anh Cả của mình.  Thánh Thần, Đấng hiện diện trong ta, sẽ giúp ta tập có những tâm tình, cũng như sống các tính cách như-Giê-su ấy trong cách hành xử mỗi ngày. Trước các công việc của ngày sống, chúng ta hướng về Thánh Thần, xin Ngài giúp chúng ta biết tâm tình phải có để sống đẹp lòng Chúa Cha. 
Lạy Chúa Thánh Thần, cảm tạ Chúa luôn hiện diện trong tâm hồn con. Xin giúp con có những tâm tình, tính cách như Chúa Ki-tô. Amen.

Sunday, May 7, 2023

 BÀI LỜI CHÚA 44-45
BÀI 44
BÀI LỜI CHÚA 44
TRUYỆN BÀ SU-ZA-NA (TIẾP)


Như ta đã biết, Su-sa-na bị hai kỳ mục say mê bà, những không được nàng chiều ý, nên chúng đã vu oan giá hoạ, quyết làm cho nàng bị xử tử.
Khi nàng bị điệu ra toà án, thấy nàng xinh đẹp, lại biết từ xưa đến nay, nàng vốn là ngươi vợ đức hạnh, nên kẻ thân người sơ, ai nấy đều rưng rưng nước mắt. Hai kỳ mục đứng dậy giữa đám dân, đặt tay trên đầu nàng để cáo tội. Dân chúng đã tin chúng vì là hai thẩm phán của dân, và người ta đã tên án tử cho nàng. Còn Su-sa-na vừa khóc vừa ngó lên trời, lòng những trông cậy vào Chúa, nàng nguyện rằng:
- Lạy Thiên Chúa hằng có, Đấng thấu biết những điều kín ẩn và am tường mọi sự trước sau. Chúa biết họ làm chứng gian vu cáo cho con, bắt con phải chết.
Thiên Chúa đã nhận lời kêu van của nàng. Trong lúc nàng bị điệu đi xử tử, Thiên Chúa đã thúc giục một thanh niên tên Đa-ni-ên lên tiếng phản chứng rằng:
- Tôi sạch tay vô can trong vụ đổ máu ngươi phụ nữ này!
Toàn dân dừng lại, cậu nói:
- Các người phán quyết mà chẳng xét hỏi nông sâu, chẳng tìm manh mối. Hãy trở lại toà án! Quả các lão kia làm chứng gian hại người này. Tôi sẽ chứng minh.
Toàn dân vội vàng lui lại. Đa-ni-ên nói với họ:
- Hãy tách hai kỳ mục ra xa nhau!
Rồi cậu cho gọi người thứ nhất lại:
- Hỡi tên già đầu mà còn làm sự dữ kia, tội ngươi đã phạm sẽ đổ xuống đầu ngươi. Vậy nghe ta hỏi: giả như có thật là ngươi đã nghe bà kia thông dâm với một chàng trai, thì họ làm ở dưới gốc cây nào?
Lão ấy đáp:
- Dưới cây trắc.
Đa-ni-ên mới bảo:
- Ngươi nói láo trắng trợn tự hại mình. Kìa, Thần sứ Thiên Chúa đã được lịnh chặt ngươi làm hai.
Nói xong, truyền dẫn tên này ra, đem tên kia lại:
- Ngươi thuộc nòi dân mọi rợ, chứ đâu phải dòng giống Yuđa. Sắc đẹp đã mê hoặc ngươi, tà dục đã làm ngươi ra tà vạy. Vậy hãy nói: dưới cây nào ngươi đã bắt gặp chúng tư tình với nhau?
Hắn đáp:
- Dưới cây dẻ.
Đa-ni-ên giận dữ nói:
- Ngươi đã láo khoét, cái láo khoét ấy làm ngươi mất đầu. Vì Thần sứ của thiên Chúa đang cầm sẵn kiếm để chặt đầu ngươi.
Khi dân thấy rõ sự mâu thuẫn trong lời vu khống của chúng, họ reo hò lớn tiếng chúc tụng Thiên Chúa, Đấng cứu những kẻ trông cậy vào Ngươi. Họ dấy lên chống lại hai kỳ mục và đem chúng đi xử tử như chúng đã muốn hại người vô tội! Và ngày ấy, kẻ vô tội đã được minh oan. Cha mẹ Su-sa-na và nhất là ông Yô-a-kim, chồng nàng, mừng rỡ khôn xiết, đều ngợi khen Thiên Chúa về nàng, thấy nàng thật là mẫu gương trinh tiết, thà chết không thà phạm tội nhơ uế trước mặt Chúa.
* Đó là Lời Chúa! Tạ ơn Chúa!

Suy niệm Lời Chúa
Ngày xưa, trong dân Israen, dân riêng của Thiên Chúa, Người thường can thiệp tỏ tường để minh oan cho kẻ vô tội, làm nổi bật gương đức hạnh của người công chính. Điều ấy dạy ta biết rằng: ngày nay, Thiên Chúa vẫn là Đấng công minh như thế, Ngài vẫn bênh vực những ai trông cậy vào Ngài, họ sống ngay chính, lương thiện mà bị hàm oan, sống trong sạch mà bị người ta và cả bạn hữu chê cười. Quả thế, biết bao người - cách riêng bạn trẻ - sợ rằng không sống theo thói đời phóng túng, truỵ lạc, sẽ bị chê là không biết sống, là cù lần... Thánh Phêrô đã uỷ lao họ như sau: “Anh em hãy mặc lấy các tâm tình của Chúa Kitô..., để sống quãng thời gian trần thế này, không còn phải cho các đam mê người đời, mà là cho ý muốn của Thiên Chúa. Vì đã quá đủ rồi, cái thời dĩ vãng sống theo sở thích ngoại đạo, sống trong phóng đãng, đam mê, nghiện rượu, tiệc tùng, chè chén, cùng thờ quấy dị đoan. Thấy thế, người ta lấy làm lạ sao anh em không cùng nhào vào cuộc sống trác táng như thác lũ đó, và họ buông lời phỉ báng” (1Pr 4.1-4).
Vậy đó, chúng ta sống ở đời, nhưng không rập theo khuôn của đời, chúng ta có khuôn mẫu do luật và ý Chúa nêu ra. Thế mới xứng là Kitô hữu.
Ở đây, xin nêu vài thắc mắc của một số bạn đã vô tình rập theo khuôn đời, theo cách sống ngoại đạo:
1/ Giới trẻ chúng tôi muốn chuẩn bị để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Vậy nếu không tập trước làm sao được hạnh phúc, mà làm sao tập nếu tôi và người bạn gái không thí nghiệm trước. Chẳng phải người ta vẫn thí nghiệm như vậy trong những giờ học lý hoá đấy ư? Tục ngữ có câu: “Trước khi đi săn, phải mài nhọn mũi giáo”.
Đáp: Chúng tôi xin mượn lời của một tác giả danh tiếng trong cuốn sách “Tôi có yêu một thiếu nữ” để trả lời các bạn ấy. Bạn trẻ mến, trong Kinh Thánh có một câu rất lạ lùng để so sánh giữa tình yêu và sự chết: “Ái tình mạnh như sự chết” (Diệu ca 8.6). Tình yêu và sự chết có một điểm giống nhau mà không thể nào thử nghiệm chúng trước được. Có khi nào bạn nghĩ là mình có thể chết thử, bằng cách ngủ thật say không? Ngủ say đến mấy đi nữa, vẫn không phải 1à chết. Cái chết, một lần là xong, không thử đi thử lại được: Cũng vậy, bạn không thể nào thử để cảm thấy tình yêu chân thật thế nào bằng một sự chung đụng xác thịt giữa trai gái. Chung đụng ấy không phải là tình yêu thật. Vì tình yêu đòi những điều kiện cao hơn, khác hơn rất nhiều.
Tôi xin lấy một ví dụ: nếu bạn muốn tập nhảy dù, mà bạn chỉ leo lên nóc nhà, hoặc một ngọn cây cao để từ đó nhảy xuống... có được không? Chắc chắn không. Vì khoảng cách từ đó tới đất có độ 15 hay 20 thước, chưa đủ để khiến chiếc dù mở ra, vô hậu quả là kẻ nào dại dột thử liều như thế, sẽ thấy mình rơi bịch xuống đất què chân, gẫy tay, nếu chưa rủi bị vỡ sọ! Phải nhảy từ một chiếc máy bay trên độ cao hàng ngàn thước, chiếc dù mới mở ra được và đưa bạn xuống đất an toàn, thích thú.
Đối với ái tình cũng vậy. Bạn không thể nào thử nó ngoài việc nhảy từ một độ rất cao là cuộc hôn nhân thực sự. Chỉ lúc đó, mọi quan năng, tình cảm, trí óc, yêu đương, và cơ quan sinh dục mới hoạt động đúng theo cách thức chúng phải hoạt động.
Khi người ta kết hôn với nhau, sự ăn ở vợ chồng sẽ được thực hiện trong những điều kiện bình an, thoải mái: người ta không bị lương tâm dày vò, người ta không vội vàng, không sợ dư luận chê bai, không sợ bị một ai phát giác, không bị ai tố cáo, phỉ báng. Không sợ người kia phản bội hay bỏ rơi, không sợ thụ thai do hậu quả của hành động ấy. Nhưng trước hết, hai người có đủ thời giờ để bày tỏ nỗi lòng cho nhau, để làm quen nhau, để tỏ lòng âu yếm, thương mến nhau, và cũng để sửa đổi những khuyết điểm của nhau, những điều làm mất lòng nhau bằng tình yêu và một cách ý thức, vì những khó khăn vẫn luôn có trong hôn nhân.
Vậy nếu bạn muốn chuẩn bị cho hôn nhân được hạnh phúc là điều rất tốt. Nhưng ở đây, điều quan trọng nhất không phải là sự hoạt động của các bản năng tình dục, của các cơ quan sinh dục. Điều quan trọng là sự chuẩn bị tâm lý, hay nói cách khác, là sự gặp gỡ giữa hai tâm hồn. Nếu có những khó khăn về sinh lý - hai bạn nên đi khám bác sĩ thời tiền hôn - còn nếu đã kết hôn, chúng có thể được chữa chạy bằng thuốc men. Và những khó khăn ấy không nhất thiết chỉ do phạm vi thể xác. Thực ra nguồn gốc của chúng nhiều khi chính là sự thiếu chuẩn bị về mặt tâm lý. Vậy cũng như trước khi hoà nhạc, người ta phải so giây đàn, trước khi kết hôn, việc chuẩn bị cần thiết là so dây hai tầm hồn: đây là việc tế nhị phải học hỏi, và tập luyện. Nhưng bạn hãy biết một lần cho rõ là tập luyện đứng đắn thì không phải bằng cách ăn nằm với bất cứ cô gái nào hay bạn trai nào, hay với người mình chọn cũng vậy. Trái lại, bạn đang làm cho trái tim bạn bị tê liệt, và bạn đang dần dần giết chết các cảm giác của bạn. Điều đáng sợ không phải là các cơ quan thể xác không nảy nở đúng mức, mà là tình yêu chưa phát triển đúng mức.
Nhiều bạn trẻ ngày nay, rập theo khuôn các trào lưu phóng đãng hiện đại, chuẩn bị hôn nhân bằng phương pháp không có tình yêu chân thực như thế. Thực ra, các bạn ấy chỉ bắt chước cùng lắm là một vài giai đoạn bề ngoài của tình yêu thôi. Các bạn ấy hạ thấp việc ân ái đầy yêu thương thành một thứ chung đụng xác thịt máy móc giống như con mèo, con chó, con gà, con vịt...; bởi vì tình yêu đích thực bền vững không có, bạn không đạt được phần kinh nghiệm quyết định là việc mở đường cho cái: “anh” đến với “em”, để thành một “chúng ta”, nhưng đã tự ngăn trở mình trong việc sẽ yêu tha thiết và trọn vẹn người vợ tương lai như nàng thật lòng mong ở bạn. Vì thế, người ta thường nói: yêu nhau kiểu xác thịt như vậy luôn luôn là một sự lừa dối nhau. Nhất là bên phía phụ nữ, những yêu đương do dục vọng bên nam thúc đẩy thường chỉ làm cho nàng đầy chán nản, lo sợ, cho dù nàng tỏ ra bề ngoài say đắm, hay đúng hơn bị kích thích và đam mê buông thả... Trong thâm tâm cõi lòng nàng, bạn có thấy nhen nhúm lên một sự cay đắng, nó sẽ cứ thành hình rõ rệt lên mãi, để trở thành khinh ghét... Và với tình trạng tâm hồn như thế, nếu bạn có lấy cô gái ấy đi nữa, thì bạn hãy biết rằng mầm mống sự khinh dể đã có sẵn trong lòng nàng rồi, chỉ đợi thời gian khi những mặn nồng đầu tiên qua đi, là bạn sẽ thấy nó phát lộ ra trong lời ăn tiếng nói, trong hành động và thái độ của nàng. Theo kinh nghiệm của những nhà tâm lý hôn nhân hằng được yêu cầu giải quyết những vụ rắc rối gia đình, hàn gắn rạn vỡ của hôn nhân, thì nguyên nhân của các khó khăn ấy là đời sống của người vợ hay người chồng trước khi kết hôn: người thanh niên không tập tự chủ trước khi kết hôn, sẽ không thể nào có được đức tính ấy sau khi đã kết hôn. Và như thế, hôn nhân của bạn ấy bị đe doạ, bạn ấy đã cướp mất của người bạn gái chưa cưới một cái gì, và cái đó khiến cho hạnh phúc của hai người lâm nguy.
Vậy những điều nói đây rất quan trọng, mục đích nó không làm bạn mất hạnh phúc, ngược lại, muốn che chở cho bạn khỏi phá hỏng niềm vui quan trọng nhất của đời bạn. Nếu bạn bứt hết hoa của cây cam, bạn sẽ không bao giờ nếm được hương vị ngọt ngào của trái cam. Cho nên, khi khuyên bạn đừng hái hoa, chúng tôi không hề cắt đi của bạn một thú vui, nhưng bảo đảm với bạn rằng phần thưởng của nó sẽ càng trọn vẹn hơn. Bạn nên nhớ lại câu tục ngữ rất đúng này: “Tham thì thâm!” hoặc “Già nhân ngãi, non vợ chồng!”.
2/ Một thắc mắc của các bạn trẻ nữa là: “Chúng tôi có nên đua đòi theo những “mốt”, “thời trang”, nhất là nhập cảng từ nước ngoài không? Vì có nhiều kiểu quá trống trải, hở hang?
Đáp: Câu giải đáp có thể trả lời chung cho các mốt, thời trang cũng như ciné, hình ảnh, điêu khắc...
Thời trang có mục đích làm tôn sắc đẹp của thân thể. Mà các bạn biết, qua những bài Lời Chúa các kỳ trước, thân thể loài người là một kiệt tác của Hoá công, của Thiên Chúa. Nghệ thuật có sứ mệnh làm cho mọi người thấy thân thể con người đẹp biết bao, mạnh mẽ biết bao, kỳ diệu biết chừng nào! Đó là điều tốt. Các bạn nên chiêm ngắm mà thưởng thức và đồng thời chúc tụng, tạ ơn Chúa. Chúng tôi biết có những người khi nhìn ngắm một thân hình đẹp, thì tấm tắc khen ngợi Thiên Chúa đã tạo nên một kỳ công như thế, và vui mừng khen ngợi con người ấy đã được một may mắn như vậy. Quả thật, đó là tác phẩm nghệ thuật sống động và tuyệt vời! Nhưng nếu nhà làm thời trang lại chỉ có ý kéo chú tâm đến sự lõa lồ, để kích thích dục tình: lúc ấy thời trang đi sai sứ mệnh tốt đẹp, cao cả của mình. Đó không còn là nghệ thuật nữa, mà là phương tiện nhằm mục đích thấp hèn. Nhưng nói như thế, cũng còn phải lưu ý đến yếu tố chủ quan của người xem, tức là trình độ non nớt hay trưởng thành của người xem. Có thể một thời trang, bên ngoại quốc là bình thường và có khi được coi là đẹp, song do người xem ở nước ta còn sống trong khuôn khổ khép kín và lễ giáo, cổ xưa, nên thấy thế là gương xấu, xem nó thì bị kích thích về đàng xấu.
Ở đây ta cứ lấy mức chung chung mà nói. Vậy để phán đoán một thời trang hay một tác phẩm nghệ thuật tượng hình, ta phải khám phá cái chủ ý của tác giả. Hãy lấy ví dụ về nghệ thuật dễ nói hơn: họa sĩ hay điêu khắc gia có thể trình bày một hình ảnh không có mảnh vải che thân, thế mà hình ảnh ấy vẫn có thể nói là thanh sạch và là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Còn ngược lại, họ có thể trình bày một hình ảnh nửa kín nửa hở mà hình ảnh ấy lại bị coi là khiêu dâm.Vì sao? Vì cái chủ ý của người làm ra nó muốn thế, nên đã dùng nghệ thuật mà khai thác cái chủ ý xấu của hắn ta.
Trước những mốt thời trang hay hình tượng xấu như thế, ta phải có thái độ nào?
Thái độ phải có của ta là nhìn phớt qua rồi bỏ đi, và tự nhủ mình để tự tạo cho mình một phê phán đúng đắn: “Thời trang này, mốt hay mô đen này không tốt, không phải là nghệ thuật, nó có thể đem tới hoặc lôi kéo người khác đến tội lỗi!”.
Phải, cách riêng các bạn gái, hãy nhớ đến những người khác nữa, vì ta không được phép làm cho người khác đi vào dịp tội và sa ngã. Một cô gái kia có lần nói cách hối tiếc: “Nếu tôi hiểu rõ tính tình người thanh niên và các bạn trai như thế, thì tôi đã cư xử và ăn mặc một cách khác!”.

Tích truyện
Đóa Hoa Trinh Khiết
Maria Go-ret-ti sinh năm 1890 tại miền Pon-tins. cách thành Rôma khoảng 25 cây số. Thuở còn thiếu nữ, nàng là một cô gái nhan sắc, kiều diễm, khiến A-le-xan-dro, một thanh niên cùng làm việc trong nông trại, mê mệt và buông lời đường mật dụ dỗ.
Thánh nữ cương quyết chống lại:
- Anh A-le-xan-dro! Đừng! Đừng làm như thế! Chúa không muốn anh xuống hoả ngục đâu!
Và lần khác, nàng dịu dàng nói với anh:
- Không, anh à, Chúa không muốn chúng ta làm điều tội lỗi đó!
Nhưng chàng trai ấy quá say mê nhan sắc nàng, vì thế, lúc Go-ret-ti mới 13 tuổi, vào ngày 5-7-1902, lợi dụng lúc cả nhà đi làm xa, cậu ta đã dùng sức mạnh cưỡng bức Go-ret-ti. Nàng chống trả mãnh liệt, nhưng vì sức yếu nên cuối cùng đành chịu khuất phục. Sau đó, sợ bị tố cáo, A-le-xan-dro đã dùng dao đâm chết thánh nữ. Sáng hôm sau, trước khi thở hơi cuối cùng tại bệnh viện.
Maria Go-ret-ti đã thều thào nói:
- Vì tình yêu Chúa Kitô, tôi sẵn sàng tha thứ cho A-le-xan-dro và muốn anh cũng được vào thiên đàng với tôi.
Năm thánh 1950, Đức Giáo Chủ Piô 12 đã phong thánh cho Maria Go-ret-ti với danh hiệu: “Đồng trinh và tử đạo” trước sự hiện diện của bà mẹ già yếu của Thánh Nữ và bên cạnh bà, có cả anh A-le-xan-drô, lúc ấy đã vào dòng tu...
Chúng ta cùng dâng “Kinh đền tạ” dâng Chúa, vì bao xúc phạm do lỗi đức trong sạch của tất cả chúng ta.

BÀI 45
TỘI NGOẠI TÌNH VÀ LI DỊ

Trích sách 2 Sa-mu-en, ch.11
Quân đội của vua Đavít đang vây thành Ra-ba, còn Đavít sống nhàn hạ trong lâu đài tại kinh đô. Một buổi chiều nọ, Đavit đi tản bộ trên sân thượng đền vua, ông nhìn xuống thấy một phụ nữ đang tắm ở sân nhà nàng: đó là một phụ nữ dáng vẻ rất xinh đẹp. Đavít sai người dò hỏi lý lịch nàng, và được biết nàng là Bet-sa-bê, vợ của tướng U-ry-a. Từ cái nhìn, gây ra thèm muốn, từ thèm muốn không kìm hãm được đi đến sa ngã..., từ sa ngã đi đến tội giết người để ếm chuyện, Đavít đã đi qua những đoạn đường ấy. Ông sai người triệu nàng vào cung và đã phạm tội với nàng.
Thế là sự gì phải đến đã đến, một hôm, ông kinh hoàng nghe nàng báo tin:
- Thiếp đã có thai!
Chuyện này lộ ra, nàng sẽ bị ném đá chết theo luật Môsê, vì là tội ngoại tình. Nàng lo sợ báo cho vua để vua lo liệu.
Đavít nghĩ ra một kế: ông sai gọi tướng U-ry-a từ mặt trận về, cho về phép đang lúc mặt trận rất căng thẳng, để hú hí với vợ, hầu vua có thể lấp liếm đổ cho tướng ấy là tác giả của cái bào thai kia. Nhưng U-ry-a lại không ghé về nhà với vợ, ông cứ ngủ ở cửa Đền Vua.
Hỏi ông, ông cho biết:
- Hòm bia Thiên Chúa cũng như toàn quân đội Israen đang ở dưới lều xung trận, giữa chốn đồng không mông quạnh, còn tôi là ai mà dám về nhà ăn uống và nằm với vợ con?
Hết kế, Đavít đành viết mật thư cho Yôáp nguyên soái, truyền đưa tướng U-ry-a ra chỗ trận chiến ác liệt nhất, rồi bỏ ông ta mà rút lui cho ông bị đánh mà chết đi.
Vợ U-ry-a nghe tin chồng nàng đã chết, thì để tang và than khóc chồng. Mãn tang trong vòng một tháng, Đavít sai người đón nàng vào cung làm vợ mình. Như thế, ông vua liều phạm tội giết người để lấy một đàn bà ngoại tình, thoả mãn dục vọng của ông. Nhưng ông không thể lấy vải thưa che mắt thánh, nhất là vị thánh đó lại là Thiên Chúa Yavê! Ngài sai Na-than đến cáo tội ông và báo cho ông những hình phạt ghê gớm nhất.
* Đó là Lời Chúa! Tạ ơn Chúa!

Suy niệm Lời Chúa
Chúng ta thường gọi: Vua Thánh Đavít, thế mà ông đã có thể phạm tội lớn đến như thế. Đức Giêsu chọn Phêrô làm Giáo Hoàng tiên khởi, thế mà Phêrô cũng đã phạm tội lớn chối Thày. Cả hai vị này sau đó cũng đã biết ăn năn, thống hối, được ơn tha thứ và đã sửa mình sống thánh thiện. Cho nên ta xưng tụng hai ông là Vua Thánh Đavít, ông Thánh Phêrô.
Hai chuyện đó, ghi trong sách Kinh Thánh, kể lại cho ta, có ý cho ta thấy sự mỏng giòn, yếu đuối của loài người, nhất là trong vấn đề nam nữ. “Anh hùng cũng không qua nổi ải giai nhân”, hoặc “Nhi nữ trường tình, anh hùng khí đoản”. Người đời vẫn thường nói thế không mấy khi sai.
Tội ngoại tình ấy của Đavít - do một giờ phút không cẩn thận đề phòng - đã đưa Đavít đến một tội ác lớn hơn nữa: giết người để chiếm vợ người. Thông thường, tội ngoại tình kéo theo tội khác lớn hơn không lường trước được. Vì thế, qua lời Kinh Thánh, Thiên Chúa nhiều lần cho biết Ngài ghét tội ngoại tình: “Người nào ngoại tình... cả gian phu lẫn dâm phụ, tất phải bị (ném đá) chết” (Lv 20.10). Nhưng đừng nghĩ rằng câu Kinh Thánh ấy chỉ đe đoạ kẻ phạm tội ngoại tình bên ngoài thực sự, mà coi nhẹ việc phạm tội ngoại tình bên trong tâm tưởng. Đavít bắt đầu phạm ngoại tình khi nào? Khi ông nhìn xem và thèm muốn chiếm lấy người đàn bà ấy. Đúng thế, Chúa Giêsu đã lên án: “Phàm ai nhìn người phụ nữ để thoả lòng dục, thì đã ngoại tình với nó trong lòng...” (Mt 5.28). Theo Chúa Giêsu, cái nhìn biểu lộ sự thèm muốn tích cực và mạnh mẽ sâu đậm ấy trên một người đàn bà, chỉ có thể được phép dành cho người là vợ mình mà thôi, dành cho người thứ ba nào khác là ngoại tình trong lòng (x. bài 39).
Tại sao ngoại tình lại là tội nghiêm trọng như vậy? Thời nay, về mặt ấy, luân lý đã đâm ra suy đồi, người ta viện đủ lý lẽ: nào sống không hạnh phúc, nào không thể hòa hợp và các lý lẽ khác... để đánh đổ một tường lũy bảo vệ hôn nhân và hạnh phúc của nhân loại: là sự trung tín trong bậc vợ chồng. Những lý do nêu trên, bề ngoài trình bày thì thấy có vẻ có lý, có vẻ đáng thương tội nghiệp nên thông cảm... Xét kỹ, xét sâu, luôn luôn chúng che đậy một sự ích kỷ. Cho nên, chúng ta, những tín đồ của Chúa Kitô, phải hết sức ý thức lại sự nghiêm trọng của tội ngoại tình, phải làm sao Thiên Chúa mới ghét đến thế khi Ngài ra lệnh: cả gian phu dâm phụ tất phải ném đá cho chết!
a/ Muốn ý thức chuyện đó, không có lý lẽ phàm trần nào nói cho đủ, chỉ lập luận trên bình diện tự nhiên thì khó mà đưa ra được những lý lẽ tuyệt đối, không ai bắt bẻ nổi, để phò tá cho việc phải trung tín vợ chồng, và không được phép ly dị. Vậy chỉ tìm được lý lẽ thâm sâu của trung tín vợ chồng trong ý định của Đấng Tạo Hóa, khi Ngài dựng nên họ: “Đàn ông sẽ bỏ cha mẹ mà khắng khít với vợ mình và cả hai sẽ nên một thân mình” (Kn 2.18-24; x 19.5tt). Bất trung, ngoại tình, ly dị là phá huỷ cái thân mình ấy: đó là một tội sát nhân cách nào đó. Khi yêu nhau, rồi cưới nhau, họ đã nói: anh yêu em và chọn em, chứ không phải một người nào khác, anh sẽ yêu em mãi mãi, cho dù vật đổi sao dời, cho đến ngày cái chết đến phân rẽ hai ta, âm dương đôi ngả...”. Chẳng có ai lại nói với người yêu mình: “Anh chỉ yêu em một thời gian thôi, sau đó anh sẽ yêu người khác...”. Phá hủy lời thề ấy, trước mặt Chúa và Hội Thánh ngày lễ hôn phối, chẳng là một trọng tội sao?
b/ Như thế, vẫn chưa hết sự cao trọng của đời vợ chồng. Đến lượt Đức Giêsu, Ngài lại nâng nó lên hàng Bí tích, tức là làm cho nó thành dấu chỉ về mầu nhiệm Chúa kết hợp với Hội Thánh. Nghĩa là Chúa Giêsu đã yêu mến Hội Thánh là hiền thê của mình và đổ hết máu mình ra mà chuộc Hội Thánh, làm Hội Thánh nên trong sạch khỏi mọi tì ố, trung thành yêu thương, gìn giữ, che chở Hội Thánh mãi mãi. Tình yêu chung thủy ấy phải được diễn ra, biểu lộ ra trong đời vợ chồng công giáo. Khi bất trung ngoại tình hay ly dị, vợ chồng công giáo xúc phạm đến chính tình yêu của Chúa Kitô và Hội Thánh.
c/ Thêm nữa, họ phạm một tội ác làm đổ vỡ hôn nhân là thành lũy che chở con cái họ, là tổ ấm và là môi sinh cần thiết để nuôi dưỡng và giáo dục cho chúng nên người trưởng thành, nên công dân tốt cho Nước Trời cũng như cho Tổ quốc.
Biết bao thanh thiếu niên hư hỏng, phạm pháp, phá hoại, cao bồi, du đãng, đâm thuê, chém mướn, tướng cướp, sát nhân... chỉ vì hồi nhỏ, chúng thiếu tình thương trong một gia đình tan vỡ, chúng là nạn nhân của một gia đình lục đục hay ly dị... Khoa điều tra xã hội đã cho biết những con số đáng sợ...
Bây giờ, chúng ta giải đáp vài vấn nạn.
1/ Có người hỏi: Nếu chồng phạm tội ngoại tình, làm đổ vỡ hôn nhân, vợ có được trả tự do đi lấy chồng khác không?
Đáp: Hội Thánh công giáo trả lời: Không! Dù có một người phạm tội ngoại tình, giây hôn phối không hề bị đứt, vì Chúa đã dạy rõ ràng: Không được vì cớ gì mà rẫy vợ để cưới vợ khác; bỏ chồng lấy chồng khác (x. Mt 19.1-9; 5.31-32), Thành ra: cái gì Thiên Chúa đã kết hợp, con người không được phân rẽ. Cái giây hôn phối còn đó, là cửa mở ngỏ cho người bất trung có ngày sớm hối hận bỏ đường sai quấy hạ mình khiêm nhường xin lỗi, mà trở về sum họp lại.
2/ Nhưng có người thắc mắc: Khi đã có người ngoại tình, bất trung, tình vợ chồng đã tan vỡ, khó mà được người kia tha thứ và trở về sum họp lại.
Đáp: Nếu sự thể là khó như thế, thì càng phải thận trọng tránh tội ngoại tình và ly dị. Nhưng đó là nói theo thường tình. Nếu có ơn Chúa giúp, thì người kia, một khi đã khiêm nhường xin lỗi, người bị xúc phạm nên tha thứ như Lời Chúa dạy: Hãy tha thứ như chính con đã được Cha trên trời tha thứ. Ngoài ra, người ấy cũng hãy xét mình: có thế nào thì tình yêu mới phai nhạt, tình vợ chồng mới đổ vỡ; vậy họ cũng có phần nào lỗi trong việc người bạn đời đâm ra ngoại tình. Vì thế, họ cũng cần Chúa thứ tha, nên họ càng phải tha thứ. “Những người Kitô hữu nào quả cảm và đại độ như thế, sẽ gặp được niềm vui, được chúc lành của Chúa trên họ và con cái. Tình yêu tha thứ của họ sẽ làm bùng cháy lại ngọn lửa ấm áp ban đầu trong trái tim lạnh giá...” , và tình vợ chồng vẫn có thể hàn gắn lại.
3/ Hỏi: Có những trường hợp vợ chồng không còn thể nào sống chung hòa hợp và bình an (tỉ dụ: chồng đâm cờ bạc, rượu chè, đánh đập tàn nhẫn hoài hoài), nếu không ly dị, làm sao mà sống?
Đáp: Để bảo vệ quyền sống và sống bình an, tuy không được phép ly dị, nhưng Giáo Hội cho phép ly thân, sống xa nhau, mỗi người một nơi.
4/ Hỏi: Ly thân như thế, mà vẫn bị người kia đeo đuổi, đánh đập tàn nhẫn, khảo của, thì làm thế nào để bảo vệ quyền sống căn bản của mình và của cải của mình?
Đáp: Trong trường hợp ấy, có thể nhờ đến việc ly dị pháp lý, tức là nhờ tòa án đời xử cho ly dị theo tòa đời. Lưu ý: đó chỉ là ly dị theo tòa đời, đừng nghĩ rằng thế là cũng được ly dị theo phép đạo, được tự do đi lấy người khác. Ly dị tòa đời chỉ là một phương thế bảo vệ việc ly thân mà Giáo Hội cho phép, tức là nhờ luật pháp đời can thiệp để bảo vệ quyền sống và của cải hoặc con cái mình khỏi bị người kia theo đuổi, uy hiếp. Nên nhớ: trong đạo Chúa Kitô, không hề có sự ly dị bao giờ. Tuyệt đối! Chính Hội Thánh hoặc Đức Giáo Hoàng cũng không thể cho phép, vì là luật của Thiên Chúa đã đặt.
Gia đình ta dâng giờ đền tạ này để xin Chúa thứ tha cho người đời này đã đang tâm quên bỏ luật của Thiên Chúa, và cầu nguyện cho các anh chị em công giáo được ơn mạnh sức sống trung tín trong bậc vợ chồng, biết yêu thương và nhẫn nhục, bỏ qua các lỗi lầm của nhau, hầu bảo vệ tổ ấm khỏi tan vỡ.

Tích truyện
Có một người kia, đi hỏi bí quyết bảo vệ tình yêu gia đình khởi tan vỡ, được nhiều người góp ý rất hay. Ông ta đã đem vài ý kiến thu lượm được mà khuyên con ông trong một bức thư như sau:
“Con ơi! Có lần kia ba hỏi một ông thương gia về việc giữ gia cang khỏi tan vỡ, ông nói: 'Tôi làm công việc bán hàng và tôi phải học cách tìm hiểu tâm tính khách mua. Về đến nhà, tôi cũng cố coi vợ là một khách mua hàng và đối xử với nàng cũng ôn tồn, khéo léo như thế. Kết quả rất tốt. Bí quyết chỉ là ở chỗ đó thôi. Lấm khi ra ngoài, chúng ta khéo léo và thành công lắm. Thế mà về nhà, ta xử sự rất thô kệch và quá vô tích sự. Có đôi lúc tôi cũng cảm thấy xót xa, khi thấy mình vô cùng lịch sự, tế nhị với khách hàng, trong khi ở nhà thì tàn nhẫn với vợ con'. Đó, con thấy không? Bí quyết là ở chỗ đó. Con còn nhớ bài thơ ngày xưa - hồi con còn bé - Ba dạy con học thuộc lòng không? Đại ý bài thơ đó nói: 'Trên đời này có một sự thật đáng buồn: chúng ta chỉ ưa làm cho những người thân yêu đau đớn bằng những lời nói châm chích, cay độc của chúng ta, trong khi ấy, ta dùng lời nhẹ nhàng, hoa mỹ để làm vừa lòng những kẻ qua đường’”.